Page 43 - DH2
P. 43
chìa khóa. Ông ta đưa cái chìa khóa chiếc xe Lexus của ông ta và nói với tôi:
- Anh làm ơn đưa anh công nhân bị thương nầy vào nhà thương giùm tôi. Anh lấy xe của tôi đưa đi giùm.
Trong khi đó bà Beth Goodlake, người làm giám đốc humain resourch của hảng đã phỏng vấn hai vợ chồng tôi và nhận cho chúng tôi làm đã print sẳn một tờ giấy report về tai nạn để tôi mang vào bệnh viện giao cho nhân viên phụ trách. Tôi chở anh công nhân trên một chiếc xe Lexus cón mới cáo cạnh. Khi xong việc, tôi tìm người chủ chiếc xe để trả chìa khóa mới biết ông ta là President của hảng nầy. Khi biết ông ta tôi thật sự khâm phục trước CÁI TÌNH của một người President đối với một công nhân.
Từ sự quen biết như vậy tôi và bà xã đã làm ở cái hảng ấy 14 năm trước khi nghỉ hưu. Trong 14 năm đó, cứ vào mỗi dịp lề Giáng Sinh, trước khi ông Len Fetcho ( tên của ông President ) đều tìm tới hai vợ chồng tôi một bao thơ với cái Thiệp GS kèm theo một tờ giấy một trăm đô làm quà trước khi ông ta về New York nghỉ lễ GS cùng với gia đình.
Sau khi hai vợ chồng tôi nghỉ hưu ông ấy đã mua nhà ở San Diego và ở luôn tại San Diego và bây giờ hai vợ chồng lại trở thành bạn già của hai vợ chồng tôi. Còn bà Beth Goodlake có chồng là một trung tá TQLC đã có một thời gian dài phục vụ tại Đà Nẳng. Khi tôi mua cái nhà hiện tôi đang ở. Chúng tôi không đủ tiền down nhà. Chính bà Beth Goodlake đã giúp cho tôi rút tiền trong 401K mới có đủ tiền mua nhà. Bây giờ hai ông bà nầy cũng trở thành bạn già của hai vợ chồng tôi. Hiện tại bà mới bị tai biến mạch máu não thật tội nghiệp. Mỗi khi gặp nhau như vậy ông ba Len Fetcho lái xe đến nhà tôi ngồi chơi rồi lái xe chở hai vợ chồng tôi đi chơi rồi chở về. Tôi ngồi phía trước xe với ông
Đa Hiệu online số 2 Page 43