Page 31 - DH4
P. 31
Đa Hiệu ONLINE số 4
năng của loài vật không hơn không kém. Ngày nầy qua ngày khác chỉ nghĩ đến cái ăn, không còn một chút lý trí của con người. Cái cảnh nầy chỉ cảm thấy được là khi đã trải qua, chứ chỉ kể lại nhiều người cho là phóng đại. CS thường tàn ác quá sức tưởng tượng của con người, nhất là con người ở miền Nam sống trong tự do no ấm, vì thế không sống qua họ không tin khi nghe kể lại.
Muốn vinh danh những người đồng cảnh, sau khi được giải thoát khỏi chế độ CS, đã nghĩ đến những người bạn mình còn đang nằm rải rác nơi rừng sâu của miền đồi núi Bắc việt. Chịu hy sinh công lẫn của để trở về giúp đỡ những thân nhân đi tìm hài cốt người quá cố mang về cố hương. Những hành động nầy cho bọn CS thấy được điều nhân bản của con người VN trong xã hội tự do, khác xa sự dã man, tàn bạo của CS. Đặc biệt những người trẻ, không liên quan đến cuộc chiến cũng tham gia không tiếc công lẩn của.
Đến giờ sau cùng, những người nằm cô đơn rải rác ở đồi núi xa xôi, hẻo lánh miền Bắc, lần lượt cũng được đoàn tụ gần gia đình, người thân. Điều nầy nói lên được dầu phải bị cực khổ, hành hạ của bọn CS lúc đầu, nhưng cuối cùng người lành cũng được ân sủng của Thượng Đế, người chết về lại gia đình, người sống cũng qua khổ cực được hưởng thanh nhàn lúc cuối đời.
Ngẩm hay muôn sự tại trời,
Trời kia đã bắt làm người có thân,
Bắt phong trần phải phong trần,
Cho thanh cao mới được phần thanh cao. (Kiều)
Một câu chuyện thật mà tôi muốn viết lên để mọi người thấy được, dầu con người ác độc âm mưu giết chết toàn thể Quân Cán Chính/VNCH để trả thù. Nhưng mưu sự tại nhân, thành sự do Thiên, cho nên không thành. Những người còn sống bây giờ được hưởng an nhàn tại các nước tự do, con cái thành đạt âu cũng là số trời. Nhưng ngày 30/4/75 mãi mãi không quên được.
Mai văn Tấn, K21
Trang 31