Page 47 - Đặc San HNLTKG 2021
P. 47
Làm Người Ở Lại – Nguyễn Ngọc Hoàng
“Chỉ mất một phút để cảm, một giờ để thích, một ngày để yêu, nhưng phải lấy cả đời để quên đi
người đó – Khuyết Danh”.
(It takes a minute to have a crush on someone, an hour to like someone and a day to love
someone, but it takes a lifetime to forget someone - Unknown)
"... Ngọn đèn dầu trên bàn soi bóng chị đổ dài đầu đời của tôi và mùi hương da thịt con gái.
trên vách. Khuôn mặt gần hơn đủ để tôi có thể Bờ môi tôi ngây ngất, tham lam. Thân thể ấm
nghe rõ từng hơi thở nhẹ, ngập ngừng của chị.
Tiếng nói chị mờ đi. Bàn tay tôi đã nằm gọn áp, mềm mại của chị rung nhè nhẹ trong vòng
trong những ngón tay thon dài của chị lúc nào tay tôi cuống quít. Đêm đã chìm sâu, khuất
không hay. Nỗi buồn trong tôi, lần nữa, chợt lấp...
loang vỡ. Tôi muốn nói thật nhiều, nhưng mọi Hôm rước dâu, tôi lặng lẽ đi dọc theo con
ngôn ngữ chừng như thừa thải, vô dụng. Khuôn đường làng, tiễn chị đến cuối con sông nhỏ quê
mặt đẹp não nùng của chị làm đong đặc khoảng tôi. Đoàn ghe rước dâu rẽ vào sông Cái, qua
không gian nhỏ bé chung quanh. Tôi thoáng khúc chợ huyện và mờ dần ở cuối chân mây.
nghe hơi thở chị thật gần. Thật gần để bất chợt, Con sông Cái lớn sẽ đưa chị về đâu giữa mịt
bờ môi nhỏ, mềm mại của chị đã gắn chặc môi mùng sóng nổi? Để tôi đứng lại đây, chờ đợi
những bất chợt cuộc đời. "Chị ơi, một ngày H.
tôi hốt hoảng, dại khờ. Thời gian lịm chết, sẽ đi đến cuối nhánh sông dài có chị!". Tôi sẽ
ngừng trôi. Không gian mù lòa, tan vỡ. Nụ hôm mãi nhớ thương mái tóc, đôi môi của chị đang
thì thầm với dòng sông đời phía trước. Mắt khô
Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang 2021 Trang 43