Page 100 - demo
P. 100
cọc của bước chân ngựa trong không gian yên tĩnh
khiến cơn buồn ngủ ập đến và hầu như lần nào đi
tôi cũng ngủ - cần nói thêm hồi đó đường xá vắng
vẻ chứ không ồn ào như bây giờ. Bà Nội thường
dẫn đi thăm Ông Cậu, Bà Dì bên Ngoại của Ba. Bà
Cô dẫn đi chùa, Lăng Ông đi chợ hoặc làm nữ trang
ở Chợ Cũ. Mỗi lần đi đâu về Chợ Gò Vấp thế nào
cũng được ăn mì kế tiệm Phước Hòa Long và uông
sinh tố ở đầu chợ dưới. Má đi Chợ Bến Thành là sự
kiện đặc biệt mà anh em trông chờ. Má thường dắt
mấy đứa ra đó để mua vải chỗ tiệm người Ấn cùng
vài thứ đồ dùng khác mà Chợ Gò Vấp không có.
Lần nào đi cũng được Má cho ăn hàng, có lúc được
đồ chơi. Cũng vì mê đồ chơi mà có lần tôi bị lạc.
Số là Má dẫn chúng tôi ghé chỗ bán đồ chơi để xem
và tôi cứ nhìn mê mẩn các chiếc máy bay, xe lửa,
xe tăng đến khi nhìn lên không thấy Má đâu, lúc đó
mặt mày xanh lét. Đang bước đi mấy bước thì may
sao đúng hướng Má quay lại tìm. Bị la cho một
chập và đúng là kỷ niệm khó quên.
Khu vườn quanh nhà Ông Nội và Ba trồng
nhiều cây ăn trái và hoa kiểng trông vô cùng đẹp
MIỀN KÝ ỨC
100