Page 178 - demo
P. 178
Khánh làm rẫy; thứ Bảy, Chủ Nhật tôi được bà Cô
hoặc Má đưa lên thăm Ba; lần nào tiễn tôi ra ga xe
lửa để trở về nhà thì cả hai cha con đều khóc.
Thế đó, Ba là đàn ông nhưng sống chu đáo,
tình cảm và mau nước mắt. Ba là tấm gương mẫu
mực về lòng hiếu thảo với ông bà, cha mẹ. Khi Ông
Cố, Ông bà Nội bị bệnh bao giờ Ba cũng trực tiếp
chăm sóc ân cần, chu đáo. Khi nhà tôi còn khó
khăn, Ông Nội, bà Nội, bà Thím, bà Cô Tư mất
được an táng trên đất thổ mộ của gia đình ở An
Nhơn; không có tiền xây mả nên tất cả đều là mả
đất. Mỗi lần lên thăm ông bà về tôi thấy ba nằm
khóc; tôi hỏi thì ba nói “nhìn thấy mồ mả ông bà
như vậy Ba buồn lắm!”. Khi bà Cô có tiền xây được
mồ mả ông bà, tôi thấy Ba rất là vui.
Với anh em trong nhà, Ba tôi luôn nhường
nhịn và thương yêu; quan tâm lo từ việc học đến
MIỀN KÝ ỨC
178