Page 187 - demo
P. 187
TIẾC THƯƠNG BÀ CÔ
Tuyết Bảo
Bà Cô ơi!
Thế là Bà đã vĩnh viễn ra đi! Bà đã lìa bỏ con
cháu, lìa bỏ người thân, lìa bỏ gia đình, lìa bỏ mảnh
đất thân yêu, lìa bỏ ngôi nhà đầm ấm hạnh phúc
này để trở về với Tổ tiên, ông bà, cha mẹ, anh chị
của mình. Ai đến viếng Bà cũng an ủi chúng con:
“Bà Cô sống thọ quá, Bà Cô hạnh phúc quá, Bà Cô
sống đến 95 tuổi vẫn còn tinh tường, minh mẫn!”.
Rất nhiều lời khen ngợi, trân trọng nhưng không
sao làm nguôi ngoai được nỗi xót xa, thương tiếc,
nhớ mong của chúng con.
Trước đây, chúng con đã khóc thương Ba, khóc
thương Ông Bà Nội nhưng những tiếng khóc
thương ấy hoàn toàn khác với tiếng khóc thương
Bà Cô. Thương Bà vì Bà là máu thịt của chúng con,
thương Bà vì trọn đời Bà hy sinh cho chúng con.
Song, chúng con còn thương Bà vì Bà quá quan
trọng trong đại gia đình của mình.
MIỀN KÝ ỨC
187