Page 199 - demo
P. 199

NHỚ VIỆT NỮ



           Tuyết Bảo


           Việt Nữ thân yêu,

           Thế là em đã ra đi thật rồi. Sự ra đi có báo trước

           nhưng vẫn không dễ dàng chấp nhận, không ai có
           thể thanh thản trước nỗi đau quá lớn này, bởi em

           còn quá trẻ, em còn quá nhiều khát vọng và dự tính
           chưa thực hiện được kia mà. Oái oăm và nghiệt ngã

           quá! Chị và mọi người đành đau đớn, bất lực chịu
           mất em và chịu mang tâm trạng nặng nề, day dứt

           như có lỗi, có tội vì chẳng cứu được em, chẳng níu
           giữ được em cho cuộc đời, cho gia đình, cho người

           thân của chúng ta.

           Trong lòng chị, em là phụ nữ có đủ các phẩm chất

           cao quý tốt đẹp. Một cô gái dịu dàng, xinh đẹp,
           nhạy cảm và tinh tế. Một đứa con hiếu thảo với ông
           bà  cha  mẹ.  Một  người  cán  bộ  năng  động,  trách

           nhiệm và làm việc có hiệu quả; một người chị đầy
           yêu thương các em. Đặc biệt em là người vợ đảm

           đang, một người mẹ tận tụy chu đáo với chồng con,
           và với mọi người. Nữ ơi! Theo lẽ thường tình “Ở



           MIỀN KÝ ỨC
                                                                              199
   194   195   196   197   198   199   200   201   202   203   204