Page 112 - Truyện thơ Như tôi đã sống - AHLĐ Đại tá Nguyễn Đăng Giáp
P. 112

Mười năm trên đất bạn Lào






                                   Giã từ ngày ấy em đi

                             Thân làm trai có sá gì đạn bom


                              Anh em hai phía Trường Sơn
                           Nắng sao vội tắt - mưa tuôn lệ tràn


                               Em về một nắm xương tàn

                           Giờ đây huynh đệ sẻ đàn cách chia

                               Vần thơ nước mắt đầm đìa

                            Cõi hồn đơn lạnh nhớ về bên anh

                              Hạn trần hết giữa tuổi xanh

                         Dẫu là định mệnh - sao đành Thọ ơi!



                                              *

                                           *        *


                                Xa quê ngót chục năm rồi

                             Đạn bom đã trải, sự đời đã qua

                            Những lần nghỉ phép thăm nhà

                             Bạn bè vun vén gần xa mấy hồi

                             Nhưng rồi duyên phận do Trời

                        Thu Lan, bạn gái là người Nghi Trung




                                                                        73
   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117