Page 117 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 117

Đêm mùa xuân nào, em ngồi nhìn ra những cánh hoa thắm

                                                       tươi trong gió rét
            thầm hỏi vì sao nỗi nhọc nhằn đã có lúc
            chuyển thành niềm vui.
            Ý nghĩ của em, tự do của em
            Tôi không thể nào ngăn cản.

            Thế nào rồi cũng đến ngày em sửa soạn cho tôi bữa cơm
                                                               cuối cùng
            Và tôi không thể nói đôi lời vĩnh biệt
            Mai sau, dù mênh mông trong vũ trụ mênh mông
            Tôi cũng nương theo hương vị của dưỡng chất để đi tìm em

                                          như đã tìm ở quê nhà mặt đất.

            Báo Xuân Thanh Niên Kỷ Sửu 2009
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122