Page 140 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 140

Một đêm gió rét



            Gió rét không ngừng thổi dưới nền trời đêm

            và nơi thị xã nhiều hoa dã quỳ này, tôi chỉ còn một người bạn
            Tôi sẽ đi thêm vài chặng đường
            trước khi gặp ánh sáng mái nhà và hơi ấm.

            Hơi ấm từ những năm cùng chung nghèo khó gian nan
            chung lời khẳng định ngày mai chỉ đẹp hơn khi không còn
                                                      những kẻ trọc phú
            Hơi ấm từ chiếc áo len người bạn sẽ lấy ra từ đáy rương xưa
            từ ly rượu của mấy mươi năm biết nhau còn sống sót.


            Gió rét không ngừng thổi dưới nền trời đêm
            lạnh lẽo trong tôi một nỗi sợ hãi
            Theo dòng thời gian, khi những người bạn thân đã lần lượt
                                                                qua đời
            tôi biết tìm nơi đâu để sưởi ấm tâm hồn.

            Báo Thanh Niên 03/2006











            128
   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144   145