Page 28 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 28
Tôi đã nghe bước lao xao chân người đi bộ
chập chùng những con đường mòn rộn ràng những con
đường lớn
và giữa đất trời là thiên nhiên
chẳng có một cuộc phân chia người thành từng khối
Trong tấm lòng chúng tôi giản dị
đã chiếm hết một mầu xanh
mầu xanh của ước mơ của đồng ruộng của nền trời
mầu xanh chắc chắn không phải là mầu máu
Chỉ có trong mầu xanh
đôi mắt nhìn ra sự thật
sự thật của số phận làm người
sự thật sáng trong lòng nhau linh cảm
Chiều nay tôi lên đứng ở đồi cao
thấy rõ hình dáng của một thời đại
và tôi nhủ thầm
chưa thể sống rộng lượng
Chưa thể xem mọi người trên thế giới như anh em
khi người mạnh còn ý muốn
chinh phục người yếu kém
16