Page 131 - Giuakhimualuuhoangdo
P. 131

Hà Nội, năm nào…
                                                Tặng Trần Lê Tuấn

            Năm nào, Hà Nội

            trời rét. Lá lóng lánh mưa dưới ánh đèn
            có ai gọi mình ở Thụy Khê
            mắt kính, nụ cười
            và bạn

            Chất đắng ngọt ly cà phê uống ba năm trước
            ba năm sau còn nhớ vị ngọt
            chúng ta đã xích lại gần nhau vì thế, vì chất đắng ngọt

            Muốn vẽ lên nền trời đêm
            một vì sao không phải của thiên nhiên

            nhưng của con người
            Muốn vẽ thêm một hình ảnh của vô hình
            lên những gì cầm nắm được
            bông hoa trên mặt bàn
            còn thấp thoáng một điều gì khác

            Muốn một ngày mai
            mọi người đều là bạn

            Ngày mai…
            dù ngày mai xa hơn cả đời mình…
            Tạp chí Thơ, số 09/2014



            118
   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136