Page 192 - Giuakhimualuuhoangdo
P. 192
Ông thành thạo tiếng Pháp, yêu Jacques Prévert, Paul
Eluard, Albert Camus, Aragon, yêu văn học Pháp trong thế kỷ
20 mà ông đã hòa quyện vào những dòng thơ cảm xúc tự
nhiên của ông, đã góp phần tạo nên cuộc đời và thi ca Lê
Văn Ngăn.
Ông sống chân tình với bạn hữu, với những miền đất
ông từng gắn bó giữa cuộc thế bể dâu, ông mê Đà Lạt như
yêu Huế, những năm sau này mỗi lần ông vào Sài Gòn thăm
con cháu thì ông đều lên Đà Lạt để cảm xúc lại thiên nhiên
một thời ông đã sống và đã khai sinh tập thơ đầu tay “Vào
Một Thời Im Bóng - 1974”, ông tìm thăm bạn bè một thời
buồn vui với ông ở đất hoa…
Thi sĩ Lê Văn Ngăn đã vĩnh biệt cõi đời vào lúc 10g40
ngày 27/2/2015, bạn bè khắp nơi cùng nhau về Quy Nhơn
tiễn biệt ông, đã đưa ông về hạnh ngộ bên những cuộc vui
với Ngô Kha, Thái Ngọc San, Bửu Chỉ, Trịnh Công Sơn…ở cõi
trên, những người bạn chí tình của ông đã cùng ông tạo nên
cái đẹp của Huế bên cạnh vẻ đẹp mà trời đất ban tặng cho
non nước thần kinh.
Vương Kiều
Sài Gòn, tháng 10/2019
179