Page 326 - Xuan Giap Thin 2024 FINAL 2
P. 326
Thì mình sẽ trả lời là tại quý vị nào đó, nghĩ nó tầm xoàng thì xoàng xĩnh thôi. Chứ tôi
vốn trân trọng nó, cái cuộc sống tầm xoàng của tôi, tôi yêu thương nó trên cả kim đá quý,
thậm chí quên cả bổn mệnh nữa, dễ sợ chưa?
Nếu ai đó hỏi gặng thêm: rằng hiểu vậy thôi, nhưng bên trong cuộc sống ấy, nó có gì cụ
thể mà người nào ngó thấy cũng phải gật đầu: " Đúng quá !"
Thì ra lại muốn chứng minh cái cuộc sống đẹp hay vừa ý của mình, ấy là mỗi ngày viết
thư cho anh ít nhất một lần, dù vài dòng, và nghe thơ Bùi Giáng lúc nào cũng được, hân
hoan, hồn nhiên:
Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau ... ( Bùi Giáng )
Tôi nhớ cuối thập niên 60 thế kỷ trước, một sự tình cờ, ở đâu thì tôi quên bẵng, nhà thơ
Viên Linh bảo rằng : " Ở VN, tức miền nam, Văn thì chỉ cần ông Võ Phiến, Thơ thì Bùi
Giáng là đủ " .
Như vậy, chứng tỏ một thi sĩ cũng khá tiếng tăm rồi, như Viên Linh, mà khen thơ một
thi sĩ khác, và nhận định thơ Bùi Giáng là đã đủ cho nền thi ca VN .
Ngay thời đó, tôi mang một tập thơ Bùi Giáng từ Saigon về Đà Nẵng, và thú thật, ngày
ấy chắc tôi chưa đủ trình độ đánh giá được cái hay của thơ Bùi Giáng :
Em sẽ bảo rằng anh say rượu quá
Anh say sưa từ bấy tới bây giờ
Anh huậy mãi cuồng điên anh đập phá
Anh điên rồ anh có rõ hay không ?
Anh đáp lại rằng anh rất say rượu
Anh mê man chẳng rõ ràng rằng
Từ vạn đại tới thiên thu bừng nở
Một mùa xuân thịnh vượng vốn thường hằng
Đó là 2 đoạn thơ xem như tiêu biểu cuộc đối đáp giữa 2 người trong một cuộc nhậu, mà
vẫn chỉ Bùi Giáng viết lại vào khoảng đầu thập niên 90 thế kỷ trước, khi ông đã thực sự
...điên rồi .
326