Page 97 - Xuan Giap Thin 2024 FINAL 2
P. 97
Tôi mơ ước hòa bình, không có chiến tranh. Nếu trong gia đình mọi người thương
yêu nhau, ông bà, cha mẹ, con cháu thương yêu nhau, hàng xóm tốt, trường học tốt, trẻ
con tốt, cộng đồng thương yêu nhau, gặp nhau ai cũng chào nhau bằng nụ cười thân
thiện, quốc gia giàu giúp quốc gia nghèo phát triển, nếu không được như thế đâu có
chiến tranh, đâu có chết chóc?
Tôi có duyên được đi nhiều, nhiều nơi tôi đến như Bắc Âu lạnh cóng xương sống,
nhưng vẫn gặp nhiều người nở nụ cười thật tươi khi nghe chúng tôi nói tiếng Việt ở phi
trường Đan Mạch, Phần Lan, Hòa Lan, v.v. Khi nhận ra chúng tôi là người Việt Nam, họ
mời về nhà ăn cơm Việt Nam, thật là cảm động. Người Việt Nam vốn tình cảm nồng
nàn, không biết người đó từ đâu đến miễn là nói tiếng Việt là nhận ra người đồng hương
và đối xử nồng hậu ngay.
Xuân về trên miền Thượng, trẻ em vô tư, hồn nhiên vui đón Tết.
Tôi mơ ước được trở lại những nơi tôi đã đi qua như Đắc Tô, Đắc Xút, địa đầu giới
tuyến cao nguyên Trung phần, biên giới Việt Miên, Việt Lào, Tha La xóm Đạo. Quê
hương yêu dấu, nơi nào cũng đẹp, miền Thượng đẹp tuyệt vời với những sơn nữ, với
tiếng ca thánh thót, với những con mắt ngây thơ, với dòng sông trong vắt, nơi nào cũng
đẹp, nơi nào người đến rồi đi với nhiều kỷ niệm đẹp, nơi mà tôi đã đến có còn như xưa
97