Page 68 - Bi quyet kinh doanh cua nguoi Do Thai
P. 68
Đọc sách tại : ebook.dangtrongdai.com
Maimonides, nhà triết học Do Thái thế kỷ thứ 12, “Aristoste” của dân tộc Do Thái,
con người tinh thông y học, toán học đã nhận định rõ học tập là một nghĩa vụ:
“Mỗi người Israel đều phải nghiên cứu “Torah”. Thậm chí đến một kẻ ăn xin sống
lang thang đầu đường xó chợ, một người đã già cả lẩm cẩm, cũng phải dành ra một
thời gian để nghiên cứu nó”.
Truyền thống học tập đó đã thấm sâu vào trí tuệ độc đáo của người Do Thái, đồng
thời còn kích thích cho nguồn trí tuệ ấy ngày càng vươn cao, ngày càng lan tỏa.
Người Do Thái dã thể hiện một tinh thần cầu tìm tri thức triệt để. Hiểu biết hời hợt là
điều mà họ ghét nhất. Bất kể chuyện lớn hay nhỏ, người Do Thái không bao giờ có
thái độ “vờ như đã hiểu” hay “không cần hiểu rõ”, mà luôn luôn sẽ là “không biết
phải hỏi”, hơn nữa còn “không thẹn khi hỏi người dưới”; không bao giờ xem hỏi là
“nhục” mà xem hỏi là “vinh”. Tinh thần ham học hỏi ấy đã giúp họ tích lũy được một
nguồn tri thức ngày càng phong phú, trở thành một dân tộc ưu tú, có học thức uyên
b|c, có đủ năng lực để tung hoành trên thế giới.
Tài sản duy nhất không thể cướp được là trí tuệ
Một bà mẹ người Do Thái từng hỏi con trai mình:
“Nếu một ngày nào đó, căn phòng của con bị thiêu rụi, tài sản bị cướp sạch, con sẽ
mang theo cái gì để chạy'?”.
Câu hỏi ấy đã bao hàm cả lịch sử đầy máu và nước mắt của dân tộc Do Thái.
Đáp án của hầu hết các đứa trẻ sẽ là “tiền”, “vàng” hoặc “kim cương”.
Người mẹ lại hỏi thêm: