Page 74 - Bi quyet kinh doanh cua nguoi Do Thai
        P. 74
     Đọc sách tại : ebook.dangtrongdai.com
               lại tình cảnh lúc chôn tiền. Lúc đó chung quanh không có một bóng người. Ông nghĩ
               mãi vẫn không biết số tiền của mình đã biến mất đằng nào.
               Trong lúc đang buồn bã, ngẩng đầu trồng lên, ông vô tình phát hiện thấy một ngôi nhà
               cách đó khá xa. Rất có thể chủ nhân của ngôi nhà đó đã nhìn thấy toàn bộ quá trình
               chôn tiền của ông, sau đó nổi lòng tham mà đến đào trộm. Làm sao mới có thể lấy lại
               được tiền đây ?
               Sau khi suy nghĩ cẩn thận, ông bèn đến gặp chủ nhân của ngôi nhà kia, lịch sự trình
               bày:
               “Ong sống ở thành phố, đầu óc chắc là rất thông minh. Nay tôi có một việc muốn thỉnh
               giáo ông, không biết có được hay không V’
               Người kia nhiệt tình đáp:
               “Đương nhiên là được”.
               Thương nhân Do Thái nói tiếp, “Tôi  là người  ở vùng khác đến đây làm ăn,  có mang
               theo hai túi tiền, một túi đựng 800 đồng, một túi đựng 530 đồng. Tôi đã lén dấu túi
               tiền ít hơn ở một nơi không người trông thấy, còn túi tiền lớn, không biết nên trao cho
               một người đáng tin bảo quản, hay là đem chôn thì sẽ an toàn hơn?”
               Người kia liền đáp, “Ông mới đến đây làm ăn, bất kể người nào cũng đều không đáng
               tin, tốt nhất là hãy chôn túi tiền lớn ở chỗ đã chôn túi tiền nhỏ đi vậy!”
               Đợi thương nhân Do Thái đi rồi, người đàn ông tham lam kia lập tức lấy  ra túi  tiền
               vừa trộm được, hối hả chạy đì chôn lại chỗ củ. Người Do Thái núp ở một nơi gần đấy
               đã trông thấy toàn bộ sự việc, hớn hở mừng thầm. Đợi người đàn ông tham lam bỏ đi
               rồi, ông lập tức đào số tiền lên và mang đi mất.
     	
