Page 278 - Giao trinh quoc phong & an ninh
P. 278
nước thừa nhận; bảo vệ môi trường sống, bảo đầm cho nhân dân được sống
trong môi trường tự nhiên và môi trường văn hóa - xã hội trong sạch, lành mạnh.
Những nội dung quản lý, bảo vệ biển, đảo trên đây có quan hệ chặt chẽ với
nhau, đan xen vào nhau, cái nọ có ở trong cải kia, hình thành một chỉnh thể. Các
hoạt động kinh tế trên biển, tự nó đã là biểu hiện của quyền làm chủ và bảo vệ
lợi ích quốc gia ở trên biển;
hơn nữa còn làm chủ một cách hòa bình, thường xuyên nhất và hợp pháp nhất.
Song, các hoạt động kinh tế chỉ có thể tiến hành được ở những nơi chủ quyền
và toàn vẹn lãnh thổ quốc gia được bảo vệ vững chắc. Tăng cường quốc phòng,
an ninh trên biển lại là “điều kiện tiên quyết và tiền đề cần thiết” để tiến hành
các hoạt động kinh té trên biển; đồng thời cũng nhằm bảo vệ Đảng, bảo vệ Nhà
nước xã hội chủ nghĩa và nhân dân trên hướng biển.
2.3. Phương thức quản lý, bảo vệ chủ quyền biển, đảo
Nhà nước Việt Nam sử dụng hệ thống pháp luật và phát huy quyền làm
chủ của nhân dân vùng ven biển, hoạt động trên biển, đảo để giữ gìn, bảo vệ
độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và an ninh quốc gia trên biển, đảo. Do hệ
thống các cơ quan từ Trung ương đến cơ sở tiến hành theo chức năng, nhiệm
vụ.
Phương thức hên thể hiện quan điểm bảo vệ biển, đảo là sự nghiệp của
toàn dân, của cả hệ thống chính trị dưới sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý điều
hành của Nhà nưởc để phát huy sức mạnh tổng hợp của mọi lực lượng dân sự
và quân sự trên hướng biển, trong đó lực lượng nòng cốt là lực lượng hải quân
nhân dân. Phải vận dụng linh hoạt các hình thúc quản lý, đặc biệt là dựa vào
luật pháp của Việt Nam, Công ước của Liên hợp quốc về Luật biển năm 1982
để đấu tranh trên mặt trận đối ngoại nhằm quản lý, bảo vệ được chủ quyên biển,
đảo và ngăn chặn, đẩy lùi xủng đột vũ hang, giữ vững môi trường hòa bình để
phát triển đất nước.
Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII của Đăng chỉ rõ: “Duy trì hòa bình,
an ninh, an toàn tự do hàng hải, hàng không ở Biển Đông; giải quyết các hanh
chấp bằng biện pháp hòa bỉnh trên cơ sở Luật pháp quốc tế, nhất là Công ước
301