Page 114 - Tuyen Tap Tho Chinh Nguyen-Bo Vo
P. 114

Chinh Nguyên



                     ĐỜI BUỒN VUI



                     Đời lắm vui nhưng buồn thì không ít
                     Bạn bè mình đứa chết đứa tha phương
                     Dân Việt Nam tự do không được viết

                     Những ân tình, uất hận đảng nhiễu nhương

                     Độc Lập ơi...! Nước tôi giờ oan nghiệt...!
                     Ba mươi năm vẫn thế chẳng Tự Do...!
                     Như nô lệ trong cùm gông , xiềng xích
                     Hạnh phúc nào? Dân đói chẳng cơm no...!


                     Lý tưởng đầy lòng khát vọng con tim
                     Tôi đứng lên hỏi người Hồ cộng Sản
                     Sao tự do bưng bít, dựng xà lim (*) ?
                     Trên xứ lạ ươm trồi non hạnh phúc

                     Sao vẫn còn tay nối của lũ chồn
                     Sao vẫn còn đám tiểu nhân đuôi chó

                     Chạy loanh quanh dạy mãi vẫn chẳng khôn...!
                     Mặc chúng e-mail nặc danh, khủng bố,
                     Học điêu ngoa bánh vẽ mấy mươi năm
                     Như Hạnh Phúc, Tự Do và Độc Lập
                     Của Hồ già tuyên cáo thủa 45...!
                     (*) nhà tù.





                                             105
   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119