Page 127 - Tuyen Tap Tho Chinh Nguyen-Bo Vo
P. 127

Bơ Vơ



               TUYẾT RƠI ĐẦY



               Ngoài kia tuyết rơi đầy
               Trắng lạnh phủ chân mây
               Hồn trôi như vạt nắng

               Tuyết phủ nào đâu hay...!

               Em Việt Nam khờ dại
               Ôm mảnh tình chưa phai
               Xa lìa quê nhớ mẹ
               Sống tầm gởi lạc loài...!


               Đời ly hương xót dạ
               Buồn thu tàn tuyết bay
               Như thuyền trôi nước lũ
               Quê người khóc không hay...!

               Bao lâu rồi mãi nhớ
               Lời tình đọng trên môi

               Nhìn em qua hơi thở
               Tuyết giăng giăng chiều trôi..

               Có bao giờ em đợi?
               Đứng trong tuyết rơi rơi
               Có bao giờ em gọi?

               Tên tôi gói trong lời



                                        118
   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132