Bơ Vơ VƯƠNG MANG KỶ NIỆM Ngàn kiếp tình tôi như gió đuổi Theo mây trôi cứ tưởng nàng thơ Chợt chiều muộn nắng tàn ?êm xuống Nhìn mảnh trăng tôi gọi ngẩn ngơ Chinh Nguyên 218