Page 25 - Tuyen Tap Tho Chinh Nguyen-Bo Vo
P. 25
Bơ Vơ
TỈNH MÊ
Đường muôn lối, ngõ về giăng tuyết phủ,
Lời yêu thương sao băng lạnh lòng tôi ?
Đồng cỏ úa mênh mông màu tuyết trắng,
Chiều chậm về, nắng giẫy giụa trên đồi.
Có ai biết lòng tôi sầu buốt giá?
Có ai hay tình buồn tuyết phủ giăng?
Có ai thấy linh hồn tôi run rẩy?
Nửa kiếp đời lưu lạc trong giá băng
Đời tôi đó như chiều đông hoang lạnh
Gió hú trên đồi, mây tím miên man,
Cho tôi gọi lời cuối cùng tên mẹ,
Mẹ tôi đâu rồi.. ? Ôi mẹ Việt-Nam…!
Tình chất ngất đỉnh sầu mêng mang tuyết,
Phải mộ tôi ngàn năm vẫn lạnh băng ?
Trong nỗi đau tôi tìm về bên mẹ,
Mẹ bế bồng… tiếng mẹ ru dưới trăng…
Đời cứ thế võ vàng cơn say tỉnh,
Kiếp tha hương tôi mơ ước ngày về,
Chiêm bao nào cũng toàn là ác mộng…!
Đàn thú hoang cấu xé giữa tỉnh mê
San Jose, Sept.16, 2003
16