Bơ Vơ
Tình là thế tựa thu vàng hờ hững...
Cành trơ vơ lá bỏ trốn về rừng...
Tuổi đã lỡ...đi xa như biệt xứ...
Tóc trắng đời... quay lại lệ rưng rưng...
Nếu mai tôi chết trên đường lạ
Và nếu đời có ai đoái thương...
Xin phủ cho tôi vài chiếc lá...
Niệm đời chưa ? - Thưa: Để thời gian...!
324