Bơ Vơ
XIN TẠ ƠN NGƯỜI
Kỷ niệm như suơng hiện dập dìu
Vắng người cảnh vật cũng dìu hiu
Hoa kia vừa nở sao tàn úa
Chồi mới vươn lên đã khẳng khiu
Kỷ niệm ban đầu ôm nhớ mãi
Thương hoài ước vọng chót nâng niu
Xin tạ ơn người trong mộng cũ
Một thoáng gọi tên lúc quạnh hiu
San Jose, May 10, 2004
74