Page 97 - Tuyen Tap Tho Chinh Nguyen-Bo Vo
P. 97
Bơ Vơ
BUỒN RIÊNG
Tôi quẳng ba lô giữa mặt đường
Bạn tôi chinh chiến chết mười phương
Đứa còn, đứa mất trong lao ngục
Xót phận mình tôi sống viễn phương
Thức mãi đêm dài thương tiếng quốc
Kêu hoài vang vọng tận quê hương
Mẹ ơi sóng nước mông mênh quá
Con khóc thương thân lỡ đoạn trường
Nhanh quá đi thôi hai chín năm
Tóc sương trắng úa nhục thân tằm
Một kiếp mang tơ lòng dệt mộng
Như pháo tan tành mộng oaí oăm...!
Vọng ước là không thân lữ thứ
Xuân về tủi phận đã bao năm
Có ai còn nhớ mùa hoa cũ
Em hát như thơ mộng trăm năm…!
Tặng các bạn tôi đã nằm xuống nơi bìa rừng góc núi.
San Jose, Apr. 24, 2004
88