Page 142 - Noi Dau Dai
P. 142

Nỗi Đau Dài



              CÙNG CHUYẾN TÀU

                     Quanh quẩn tôi và anh lại gặp nhau

                     Trường Xuân ngày đó loạn chạy về đâu
                     Ngoái trông trở lại đôi dòng nước mắt
                     Biển nước mù khơi xót dạ tủi sầu.

                     Nhớ thủa đó tôi, anh trai quốc loạn
                     Mang nửa đời tay súng giữ nước non

                     Quê hương cháy, nhà ta cũng chẳng còn
                     Tôi và anh phải làm thân phi xứ

                     Đời tầm gởi biển dâu tay vẫn trắng
                     Những đêm hoang lệ nhỏ tủi thương thân
                     Muốn thét lên cho vỡ tan vũ trụ
                     Lời mẹ khuyên nhớ vì nước vong thân


                     Anh bạn ơi, đời sao nhiều cay đắng
                     Tên quê mình có phải là Việt Nam
                     Tôi đang say hay lòng tôi quỵ ngã
                     Nợ nước non mẹ dạy vẫn chưa làm


                     Bây giờ đây tôi anh ngồi nghĩ lại
                     Tóc phai màu nhưng trí vẫn sắt son
                     Muốn đứng lên nhưng sức đã hao mòn
                     Nhìn gịot lệ rơi tan vào ly rượu

                     San Jose May 19, 2004


                                            141
   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147