Page 199 - Đôi Mắt Biển
P. 199
Đôi Mắt Biển
ĐỜI SỨ LẠ
Đời sứ lạ mỏi mòn hồn cố quốc
Tóc bạc mầu vất vưởng với tuyết sương
Noel tới bao nhiêu lần rồi nhỉ
Đêm thánh ca vang vọng tưởng thiên đường
Quê hương một gánh nặng bi sầu
Ngoảnh mặt về thương quá, biển dâu
Mẹ gìa tủi, lệ lòa đôi mắt
Thương con khờ tóc bạc giang đầu
Đời sứ lạ em rồi cũng mất
Nửa đường đời một gánh ta đi
Quê hương dâu bể xa tầm mắt
Ngoảng lại nhìn ta cuộc phân ly.
Ta là thế nửa đời tầm gởi
Như nắng khô, thân gẫy úa cành
Hồn bay nhẩy rượu vơi từng chén
Chỉ mộng dài tóc chẳng còn xanh!
Đời sứ lạ đành ôm ngậm tủi
Nỗi bơ vơ nửa kiếp buông trôi
Quay về nguồn xác thân nằm xuống
Ai hỏi han, ta đó… Mộng thôi !
198