Page 35 - Đôi Mắt Biển
P. 35
Đôi Mắt Biển
BỞI VÌ EM LÀ QUÊ HƯƠNG
*Hồ Đắc Thiếu Anh
Bởi vì em là quê hương
Cho nên ngơ ngẩn mười thương như là
Tím ơi áo lụa em qua
Nắng trưa nhường lối cho tà tím bay
Hương Giang êm ả vòng tay
Ôm bờ phố đếm tháng ngày đục trong
Kể từ em bước sang sông
Lưng ong sáu nhịp eo thon thẹn thùa
Nón che má lúm tiền xưa
Nụ cười trong nón chớm mùa khuyết trăng
Thương mắt diệu ảo đêm rằm
Dỗi hờn tia chớp loé thầm càng thương
Thương lòng chuông đổ chiều sương
Làn da nguyệt quế gởi hương trang đài
Thương giọng trầm bổng Nam Ai
Dạ thưa mật rót vào tai thầm thì
Phấn thông rãi dấu tình si
Gối sông, Núi Ngự sá gì nắng mưa
Trúc gầy xõa mái tóc thơ
Trót thương từng sợi đợi chờ nhện giăng
Thương vòng đeo ngón búp măng
Nắng rây má phượng em cầm lòng tôi
Cơm bưng nước rót em mời
Đắng cay lẫn với ngọt bùi vẫn vui
Bây giờ nơi chốn xa xôi
Nhớ em, nhớ Huế, nhớ trời quê hương
34