Page 64 - Đôi Mắt Biển
P. 64
Đôi Mắt Biển
NHẮN LỜI HỎI HAN
Bạn ta nghèo ta cũng nghèo xơ xác
Nó cuối trời ta lại ở chân mây
Nhưng nó vui tay quàng ôm chân mẹ
Buồn riêng ta lệ tủi dạ ngẩn ngây
Nó bên nớ, ta bên ni cách biển
Đường ngàn trùng núi khuất bóng mẹ cha
Nó gọi ta: Lá lành đùm lá rách
Ta cắn môi máu ứa lệ nhạt nhoà
Ta tức tưởi nhìn trời Đông hét lớn
Hơn ba mươi năm vẫn bước chân hoang
Quê cùm xiết, người cúi đầu nô lệ
Giữa đêm khuya gót mỏi chợt ngỡ ngàng
Dòng thơ điên ta viết nhưng không gởi
Sợ nó sầu, cơn đói xé tâm can
Ta xé thơ tung vào cơn gió lốc
Gọi là tình ta nhắn tiếng hỏi han,
April 25, 2009
63