Page 7 - Tuyển Tập Thơ Chinh Nguyên-Khắc Khoải - 2022
P. 7
Được tin Dì qua đời giữa đêm, tôi thức dậy buồn viết bài thơ
khóc dì. Vì Mẹ bận rộn chuyện buôn bán nuôi gia đình giữa
thời sôi đậu chiến tranh Quốc- Cộng và Thực dân Pháp. Dì
nuôi tôi từ khi còn ẵm trên tay, nên Dì không lấy chồng. Sau
khi lớn lên biết đi học một mình, Dì trao lại cho Mẹ. Dì về quê
1954 chăm sóc Ngoại. Cộng Sản bắt dì phải lấy một người
thương binh cấp bậc Trung Tá làm chồng, và nuôi người
thương binh này. Dì căm hận Cộng Sản, nhưng phải sống với
Cộng Sản, đó là nỗi khổ tàn nhẫn nhất trong đời Dì, mà Việt
Cộng đã hành hạ tâm can Dì phải sống như vậy một đời. Mặc
dù có con với ngưòi cộng Sản này, nhưng ông ta đã phải tự tử
vì những lời nói của Dì, sau khi Cộng Sản cuỡng chiếm Miền
Nam 1975, và dì quàng bao gạo hẩm trên lưng đem theo từ Hà
Nội vào Ban Mê Thuột thăm mẹ tôi. Vì Dì tưởng Miền Nam đói
nghèo hơn miền Bắc như lời Cộng Sản tuyên truyền.
Tôi không thể về Việt Nam, vì Việt Cộng đã ghi tên tôi vào sổ
đen năm 2012, sau khi tôi về VN trong đám tang mẹ, và nhốt
tôi tại 254 Nguyễn Trãi Quận Nhất Sài Gòn hơn một tháng.
Sau đó tôi đưọc tòa Lãnh Sự Mỹ (ông Alex) cứu ra đưa về Mỹ.
Thân tôi chăm chút tay Dì.
Sống bên thúng gạo, đời Dì chắt chiu.
Lớn lên... lòng Mẹ nuông chiều.
Hồn mơ lãng đãng nặng yêu nỗi nhà.
Quê hương mỗi bước một xa..