Page 98 - Tuyển Tập Thơ Chinh Nguyên-Khắc Khoải - 2022
P. 98
Chinh Nguyên
CHÚNG NÓ
Ồ ra thế Quang (*) và anh cùng mộng …
Mở đường mây nó vội vã ra đi
Quẳng chia rượu nó cười buồn... lạnh cẳng !
Tôi cúi đầu... hai đứa vẫy chia ly
Từ độ đó tôi thường đưa tay đếm
Gọi từng tên, thóang nhớ mặt từng thằng
Niềm kỷ niện những nụ cười héo hắt
Nhìn trời đêm chột dạ thấy sao băng...!
Nửa đời người.. ta làm gì nhỉ
Xác ngồi đây hồn gởi chốn xa xăm
Đếm bàn tay bạn bè dần rơi rụng
Tóc bạc màu, chuyện cũ nhớ trăm năm...!
Suôi vận nước bèo trôi đành bỏ lại
Sầu quê hương... bạn hữu chúng về đâu ?
Chân đạp đất xứ người giăng tuyết lạnh
Nhìn trời đêm buốt gía xót lòng đau.
* Phạm Đăng Quang
87