Page 108 - Loi Tinh Buon
P. 108
MONG MANH
Tình nhƣ khói mỏng duyên gầy nhƣ liễu,
Hồn nhƣ tơ gió thoảng bỗng xôn xao,
Đôi mắt biếc hững hờ, môi trao tặng,
Vòng tay ru… anh thoát xác kiếp nào…!
Đêm trắng dài, yêu cho thêm ngọt đắng,
Tình dậy men, anh nếm thấy vị cay,
Lòng không ấm, thoáng tƣởng em lạc mất,
Gọi trong mơ ôm chặt sóng thân say.
Đã biết trọn đời anh là sóng gió,
Yêu thƣơng chi cho màu tóc em phai,
Tay em nhỏ không đủ ngăn giông bão,
Đừng ôm tình trên cát dựng lâu đài.
Em mong manh nhƣ gió thu hiu hắt,
Lệ mƣa ngâu giá buốt lạnh vòng tay,
Cúi hôn em, anh tạ ơn tình ái,
Tình một đêm… gói ghém nợ hôm nay.
Lời Tình Buồn :: 106