Page 12 - Loi Tinh Buon
P. 12
Và những bài thơ anh viết cho... riêng anh, bài thơ gửi gấm
những nỗi niềm, gửi gấm cả “một trời tâm sự”.
Thơ tôi trang trải nỗi tình ngƣời
lời yêu ấp ủ gởi mù khơi
nỗi nhà nỗi nhớ nhƣ giông bão
bến lạ thuyền trôi tủi một đời
Thơ tôi xé toạc cả tim ra
để máu tràn dâng nhuộm nỗi nhà
để xác rũ tàn trên đất lạ
nhƣng hồn bay thẳng đất quê cha
Thơ tôi bầu sữa mẹ tuôn ra... (Thơ Tôi)
Những câu thơ “trang trải nỗi tình ngƣời”, những câu thơ
“xé toạc cả tim ra” nhƣ thế ngƣời đọc có thể bắt gặp dễ dàng
trong bất cứ trang thơ nào của anh.
Chinh Nguyên không “làm thơ”, làm nhƣ là thơ sẵn đâu đó
từ trong máu trong tim anh, từ trong “bầu sữa mẹ tuôn ra” vậy.
Có vẻ nhƣ mạch thơ anh lúc nào cũng lai láng, tứ thơ anh lúc
nào cũng dạt dào, có vẻ dòng thi hứng trong anh dễ bắt nguồn
từ bất kỳ một cảm xúc một rung động, một câu chuyện một đề
tài nào, từ quê hƣơng khốn khó đến những chuyện tình dở
dang... Trái tim anh thật nhạy bén. Anh đau nỗi đau chia lìa của
đất nƣớc, anh buồn nỗi buồn nổi trôi của kiếp ngƣời.
“Ðời tôi nhƣ một dòng sông”, tôi chắc khi viết câu thơ ấy
anh đã có những phút để lòng mình lắng xuống, những phút lần
tìm về kỷ niệm, nhƣ ngƣời về ngồi lại bên cầu, nhìn dòng sông
đời mình chảy xiết. Hồi tƣởng về những kỷ niệm vui, ngƣời ta
không còn cảm thấy vui nữa; hồi tƣởng về những kỷ niệm
buồn, ngƣời ta vẫn còn cảm thấy buồn bã. Có lẽ vì thế, dòng
thơ của Chinh Nguyên, tựa nhƣ dòng sông của anh–dòng sông
êm đềm hay cuồn cuộn sóng–cũng đã chở theo những “lời tình
buồn”.
lê hữu
Lời Tình Buồn :: 10