Page 90 - Loi Tinh Buon
P. 90
HOÀNG MAI
Hỡi Hoàng Mai áo em vàng nhung gấm
Nhẹ nhƣ mây nƣơng gió hớp hồn ta
Ôi diễm tuyệt chiều rơi sƣơng phủ lối
Vọng tiếng "kồng" (*) hòa với sóng âm ba
Lòng chất ngất dang hai tay đuổi bắt
Giữa thinh không em lơi lả đùa vui
Ta vấp ngã em lạc loài lẩn trốn
Trong rừng hoa ta hờn dỗi bùi ngùi
Từ đó ta bỏ rừng làm lính chiến
Áo chinh y chợt gắn nụ Hoàng Mai
Yêu em mãi nhìn hỏa châu vƣơng vấn
Ta xa rồi xuân tới em đợi ai…?
Đời là thế yêu thƣơng nhƣ bọt nƣớc
Ban-Mê buồn mƣa lũ nƣớc đổi màu
Trên dòng sông khúc eo nhƣ thân áo
Sóng cuộn xô bờ em trôi dạt đâu
Bao nhiêu năm tình buồn giờ cách biệt
Nụ hôn đầu hoa phấn ủ môi ta
Vẫn không phai sắc hƣơng Hoàng Mai cũ
Chỉ mình ta tóc bạc đếm xuân qua
(*) “Kồng” = nhạc khí của ngƣời thiểu số Rađê làm bằng đồng, hình
dáng giống nhƣ chiếc nón quai thao ở xứ Bắc VN. Khi chơi ngƣời Rađê
hợp tấu cả chục cái lớn nhỏ khác nhau với trống. Họ hát và nhảy
quanh ngọn lửa hồng bừng cháy…!
Tiếng Kồng vang thật xa và dồn dập bập bùng trong sƣơng lạnh rừng
hoang nên rất dễ làm ngƣời nghe say mê…!
San Jose Feb. 08, 2005
Lời Tình Buồn :: 88