Page 266 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 266
Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975
nhớ lại kế hoạch "lùng và diệt" trước đây dưới thời Westmoreland
thì quân đội Mỹ đuổi Việt cộng ra khỏi vùng nào thì quân đội
VNCH sẽ đến thi hành kế hoạch bình định ở nơi đó. Còn bây giờ
người lính VNCH phải tự làm lấy cả hai công tác này về sau khi
chuyển từ "lùng và diệt" qua sách lược "quét và giữ" cũng đặt nặng
trọng tâm vào việc bình định này. Vấn đề bình định nông thôn là
một thứ chiến tranh tâm lý, một loại chiến tranh nhân dân mà
người cán bộ xây dựng nông thôn đóng vai trò quan yếu. Kế hoạch
này tỏ ra hữu hiệu từ 1969-1970, nhất là ở đồng bằng châu thổ
sông Cửu Long nơi mà trung tá John Paul Vann làm cố vấn. Vùng
này đã bị tàn phá nhiều trong vụ Tết Mậu Thân, song đó là vựa lúa
lớn nhất của miền Nam và có đông dân cư nhất, vậy cần phải được
bảo vệ trước tiên để chấm dứt việc VC dùng gạo và tuyển tân binh
vùng này. Williams Colby cho biết thêm rằng:
"Dân trong những tỉnh của đồng bằng được phát súng để tự vệ,
có thêm những lực lượng bảo an, dân vệ và những cán bộ Mỹ-Việt
xây dựng nông thôn đến hỗ trợ. Toàn vùng được bình định, nghĩa
là quân đội chính quy Mỹ Việt đóng ở đó được cởi gánh nặng
chiến chinh chống những cuộc tấn công lớn của VC. Bằng chứng
là đến vụ "mùa Hè đỏ lửa" tháng 4-1972, sư đoàn 21 Bộ Binh của
VNCH đóng tại đó đã có thể di chuyển đi Sài Gòn tham chiến, ở
đồng bằng chỉ còn những lực lượng Bảo An mà vẫn giữ được an
ninh.
Rồi ông kết luận "bình định qủa là chiến lược hữu hiệu nhất để
chiến thắng VC ở miền Nam, mà đến tận năm 1969 mới được xác
nhận."
"Quân đội chính quy VNCH thay thế quân đội Mỹ, mặc dầu
không có nhiều trực thăng, thiết xa và đại bác bằng quân Mỹ, song
cũng có rất nhiều hơn trước và có thể dùng chiến thuật như Mỹ là
"phòng thủ tấn công" nghĩa là đi lùng đánh quân chủ lực VC ở
trong các núi rừng chứ không còn thụ động chờ chúng tiến đánh...
"Trong các đồng quê, có rất nhiều vùng đã trở lại an ninh, dân
chúng an cư lạc nghiệp không còn phải lo sợ có hành quân. Trừ
những khu rất xa xôi hẻo lánh, người ta có thể ngồi xe đò đi chợ
buổi sáng mà không lo đụng phải mìn vừa đặt ban đêm. Không còn
nạn pháo kích bừa bãi vào các thị trấn và trại binh. Con đường lớn
từ Sài Gòn đi lục tỉnh được mở suốt ngày đêm để chuyên chở hàng
265