Page 282 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 282

Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975


             phải được thỏa thuận giữa nhân dân hai miền không có sự can dự
             của nước ngoài. Điểm này nhằm ngăn chận bất cứ hình thức giám
             sát quốc tế nào liên quan đến các cuộc tuyển cử thống nhất (60).
                  Rõ ràng với đề nghị 4 điểm này, phe CSBV muốn Hoa Kỳ và
             chính  quyền  VNCH  phải  đầu  hàng  trước  khi  bắt  đầu  các  cuộc
             thương thuyết.
                   TT Nixon đề nghị một cuộc hòa đàm vô điều kiện vào cuối
             năm 1965 và Hồ Chí Minh trả lời là kế hoạch đó hoàn toàn không
             chấp nhận được. Vào tháng 1 năm 1966, Hồ khẳng định rằng Hoa
             Kỳ phải chấp nhận chương trình 4 điểm (như đã nêu trên) như là
             cơ bản cho một cuộc ngưng chiến, và nếu Hoa Kỳ thực sự muốn
             hòa  bình  thì  phải  công  nhận  MTGPMNVN  như  là  đại  diện  duy
             nhất của nhân dân miền Nam Việt Nam (61).
                 Tháng 3-1966, Lê Duẩn, tổng bí thư của đảng Cộng Sản đã gửi
             một lá thư cho các thành viên cao cấp của đảng ở miền Nam nhằm
             giải thích  lập trường của Trung  ương đảng về vấn đề hòa đàm:
             "Chừng nào sách lược tổng quát vẫn được lưu ý đến, chúng ta đang
             hỗ trợ luận điểm rằng cuộc cách mạng ở Miền Nam phải trải qua
             nhiều giai đoạn chuyển tiếp trước khi tiến tới sự thống nhất toàn
             quốc và tiến tới xã hội chủ nghĩa. Với quyết tâm chiến đấu, chúng
             ta đang hỗ trợ cho một cuộc chiến đấu vừa chính trị vừa vũ trang,
             có nghĩa là, đấu tranh vũ trang phải được phát khởi cùng một lúc
             với  đấu  tranh  chính  trị.  Tuy  nhiên  đấu  tranh  chính  trị  được  đặt
             nặng, bao gồm cả đấu tranh ngoại giao có tầm quan trọng hàng
             đầu. Kết quả là sách lược về đấu tranh và điều đình phải được xử
             dụng chính xác để gia tăng hiệu năng cho mục tiêu quân sự và
             chính trị trong sách lược nhằm lấy nhu thắng cương của chúng ta".
             (62)
                   Một tháng sau khi Lê Duẩn gửi bức thư, tướng Nguyễn Văn
             Vinh, tham mưu phó quân đội Nhân Dân Miền Bắc đã nói chuyện
             với đại hội lần thứ 4 của Trung Ương Cục Miền Nam và sau đó
             sách lược điều đình được phổ biến xuống đến cơ sở đảng cấp thấp
             hơn tại miền Nam. Một cuốn sổ tay của một cán bộ bắt được vào
             cuối năm 1967 đã chỉ cho thấy rằng anh ta đã theo một lớp học từ
             4 đến 9 tháng 6-1967 và những ghi nhận của anh ta như sau:
                  "Sách lược: Nếu có những cuộc đàm phán, thì những cuộc đàm
             phán này sẽ nhằm tạo ra những điều kiện về chính trị và quân sự có

                                           281
   277   278   279   280   281   282   283   284   285   286   287