Page 333 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 333
Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975
binh của họ. Họ còn đe dọa nếu VNCH không trả các cán bộ và
tù binh tiếp thì họ cũng sẽ ngưng trao trả các tù binh Hoa Kỳ.
Điều này lại làm Hoa Kỳ lo ngại, Hoa Kỳ lại ép VNCH phải
nhượng bộ về khoản trao trả các cán bộ cộng sản. Điều này rất
nguy hiểm cho VNCH vì các cán bộ này hoạt động rất tích cực,
thả họ ra họ sẽ hoạt động chống lại mình ngay và những người
này chính là một trở ngại lớn cho VNCH, và VNCH phải tìm
cách giữ họ lại, nhất là các cán bộ cao cấp, bằng mọi giá.
".... Để thỏa mãn Hoa Kỳ, chính phủ VNCH phải chọn một
số cán bộ không nguy hiểm và những người thân cộng để thả ra.
Những người còn lại được các cơ quan tư pháp cải đổi tội danh
thành các thường phạm để có lý do giam giữ lại.
Theo Frank Snepp thì đến lúc đình chiến VNCH còn giam giữ
hơn 32.000 cán bộ loại này, nhưng VNCH chỉ nhận giam 5.000
người thôi.
Số 5.000 người này khi được Ủy ban Quốc tế Kiểm Soát và
Giám Sát Đình Chiến hỏi ý kiến, phần lớn đã tỏ ý không muốn
trở về vùng VC.
Lý do họ không muốn trở vì:
1.- Trong số những người bị bắt có một số thuộc phe đối lập:
chống Mỹ, chống chính phủ nhưng cũng không ưa CS. Đối với
chính phủ VNCH hễ cứ chống Mỹ và chống họ là họ cho là CS.
2.- Một số cán bộ đã cộng tác với nhà cầm quyền VNCH
trong khi bị giam hay đã tiết lộ các tin tức bất lợi cho CS khi bị
khai thác. Họ sợ sẽ bị CS trả thù.
3.- Một số sợ ra vùng cộng sản phải sống trong rừng, trên
núi, ngày đêm sợ phi pháo, không chịu nổi khổ cực.
4.- Gia đình của họ ở trong vùng kiểm soát của chính phủ
VNCH.
Song Ủy ban Liên hợp Quân sự VC đã phản đối, cho rằng
VNCH đã áp bức họ, bắt họ phải trả lời như thế. Họ yêu cầu phải
đưa tất cả lên Lộc Ninh để trao đổi. Nhưng khi máy bay đưa họ
lên đến phi trường Lộc Ninh, một số lớn đã không chịu xuống.
Từ ngày đó, chính phủ của MTGP không muốn đòi hỏi trả những
người này nữa.
332