Page 230 - No Em Mot Doi
P. 230
việc với họ: “Tôi sẽ trở về sống chết trên quê hương Việt
Nam, và tôi nhận thấy không như lời vài người dân trên phố
mà tôi gặp đã nói với tôi..”
- Ông viết lưng chừng tối nghĩa đọc không hiểu !
- Nếu anh muốn hiểu, anh ra phố ngay trên đường Nguyễn
Trãi này và lắng nghe dân, các anh sẽ hiểu họ
nói gì với tôi. Họ rất ghét các anh !
Nhóm Công An thẩm vấn bộ Công An do anh Hoàng chủ
trương đã thua một người không biết sợ chết, và thả tôi về
Mỹ bằng một chuyến bay ra đi không trở lại…! (Xin lỗi anh
Hoàng, nếu anh đọc lời tôi viết thực này, vì tôi không thể
giữ im lặng với Cộng Sản các anh được)
Sau những ngày lang thang trên phố Sapa, Hà Nội, khu
Thái Hà, hẻm Mai Hương (trên đường Bạch Mai/Hà Nội nơi
tôi đã sống thời tuổi dại), vào Đồng Quan, Đồng Chiêm,
Mạc Thương, Lý Nhân, Cầu Hầm Vinh, Dòng Chúa Cứu
Thế Huế, Nha-Trang, Sài Gòn. Tôi cũng lội ruộng xứ bắc tới
những làng hẻo lánh của tỉnh Hưng Yên, Hà Đông, Hài
Phòng …. Và sau vài lần ngất ngưởng gỉa say bên cạnh
những tướng, tá về hưu, hay tại chức cộng sản có liên hệ anh
em họ hàng, bạn bè xưa cũ tại Hà Nội.
Tôi nghĩ chế độ Cộng Sản không dễ gì muốn thay đổi, và
người Cộng Sản không dễ gì phản tỉnh, vì nếu Cộng Sản
thay đổi, và người Cộng Sản phản tỉnh thực sự, thì bao
nhiêu công trình họ ngoan cố xây dựng trên xương máu dân
tộc đã vô tình trôi theo dòng nước. Họ chỉ còn tay không, và
họ sẽ phải làm lại từ đầu bằng những đầu óc đã tê liệt vì chủ
nghĩa Cộng Sản, trong khi căn bản của chế độ Cộng Sản là
khủng bố, và ăn bám như ký sinh trùng trong quần chúng,
nên chắc chắn chế độ Cộng sản, và người Cộng Sản sẽ
229