Page 335 - Ca Dao Thoi Cong San quyen 3
P. 335
Vũ Ngọc Đĩnh-Chinh Nguyên
cộng sản Trung Quốc từ 1949-1978, các cuộc “đấu
tranh giai cấp” và “vận động chính trị” do Mao
Trạch Đông phát động cứ đợt sau lại tàn khốc hơn
đợt trước, khiến cho Trung Quốc đại lục phải trải
qua mối đại họa chưa từng có, trở thành một “địa
ngục trần gian”. Khi ấy, những con người cư ngụ
trên mảnh đất được mệnh danh là “Thần Châu đại
địa”, “Lễ nghi chi bang” không người nào là không
ngày ngày run sợ sống trong hoảng loạn, không
biết khi nào tai ương sẽ đến với người nhà hay
người thân của mình. Hầu như các giới tinh anh
không sót một ai đều lần lượt bị đánh, phê và làm
nhục, thậm chí còn phải xa lìa vợ con, gia đình tan
nát chết chóc. Trong vòng 30 năm, Mao Trạch
Đông đã tạo ra 8,3 triệu oan hồn, 30 triệu án oan,
hơn 300 triệu người bị đấu tố, có thể nói, Mao
Trạch Đông coi mạng người như cỏ rác, tội ác gây
án oan khắp thiên hạ đã vượt quá tội ác của tất cả
các bạo chúa trong lịch sử cộng lại.”
Mao Trạch Đông năm 1966 lại một lần nữa kỳ
công trù hoạch “đại họa” cướp sạch nền văn minh
của lịch sử nhân loại – “Đại cách mạng văn hóa
vô sản”. Vì sao ông ta lại phải phát động cái gọi là
“Đại cách mạng văn hóa vô sản”? Nhằm 2 mục
đích: Một là để thoát ra khỏi sự bế tắc chính trị cá
nhân, đoạt lại quyền lãnh đạo đã bị mất vì tam niên
nhân họa, mưu đồ đùn đẩy tội ác gớm guốc bỏ đói
hơn 37,5 triệu người cho chủ tịch nước Lưu Thiếu
Kỳ và cán bộ các cấp. Vì thế mà ông ta phải giết
334