Page 107 - THPT Bat Bat 60 nam
P. 107
DẤU ẤN THỜI GIAN VÀ TÌNH NGƯỜI
Học sinh: Nguyễn Ngọc Anh - Lớp 11A10
“Cuộc đời con người như những chuyến tàu, có trường nhỏ bé ấy đã dần trưởng thành qua bao biến
những chuyến tàu đi qua đời ta và mãi mãi không quay động của thời cuộc. Ngôi trường ấy nay đã khang
trở lại”. Thời gian chẳng chờ đợi một ai, nó như dòng trang, rộng rãi và phát triển, được tu sửa, mở rộng,
chảy, mãi trôi và chẳng dừng lại bao giờ. Mùa xuân của hiện đại hóa. Thầy cô khi xưa không chỉ là người truyền
đất trời sẽ trở lại, nhưng mùa xuân của đời người chỉ đạt tri thức mà còn là người cha, người mẹ, người bạn,
đến một lần. Dẫu vậy, có những điều vẫn còn nguyên đồng hành cùng học sinh vượt qua khó khăn. Ánh mắt
vẹn trong ký ức - như mái trường thân yêu, nơi gieo trong veo và khát vọng học tập của học trò năm ấy đã
mầm tri thức và chắp cánh ước mơ cho bao thế hệ học trở thành nguồn sáng nuôi dưỡng biết bao thế hệ sau
trò. Năm nay, trường THPT Bất Bạt tròn 60 năm tuổi - này. Tất cả được viết nên bằng bảng vàng thành tích,
một cột mốc thiêng liêng, ghi dấu hành trình của biết bằng vô vàn câu chuyện giản dị về sự nhân ái, đoàn
bao thế hệ thầy cô và học trò đã gắn bó, cống hiến. kết, vượt khó. Bao thế hệ học sinh từ mái trường này
đã trưởng thành, bao cánh chim đã bay đi mang theo
niềm tự hào Bất Bạt tới muôn nơi. Dù trở thành bác sĩ,
kỹ sư, giáo viên hay nghệ sĩ,..họ vẫn luôn hướng về
trường xưa - nơi lưu giữ những năm tháng tuổi trẻ, nơi
khởi đầu của ước mơ. Mỗi dịp trở lại, trong những nụ
cười, giọt nước mắt, ta đều thấy thấp thoáng tuổi trẻ
và thanh xuân của mình trong mắt nhau, những dòng
lưu bút viết vội… đều chất chứa tình cảm thiêng liêng
không thể gọi tên. Và có lẽ, kỷ niệm 60 năm thành lập
trường là dịp để tất cả cùng nhìn lại, tri ân và hướng
Sáu mươi năm - một chặng đường nhiều thử tới tương lai. Những bài phát biểu xúc động, những tiết
thách. Từ những ngày đầu còn đơn sơ, thiếu thốn, ngôi mục văn nghệ đầy hoài niệm, những cái bắt tay, cái ôm
Trang | 104

