Page 32 - THPT Bat Bat 60 nam_Neat
P. 32
mắt rạng ngời khi được xướng tên của những các ban nhạc, ...), tôi đã thấy ở các em ánh lên ngọn
người làm nghề bằng tình yêu và lòng tự trọng. lửa đam mê và khát vọng vươn tới tầm cao tri thức.
Những tấm giấy khen, những tràng pháo tay, những Có lần, khi chiếc robot đầu tiên “biết đi” thành công,
giọt nước mắt hạnh phúc,… đã trở thành kỷ niệm cả thầy trò chúng tôi vỡ òa trong niềm vui giản dị
không thể phai mờ trong hành trình công tác của mà sâu sắc - niềm vui của lao động, của sáng tạo,
tôi. của sự chiến thắng chính mình. Hành trình của
những hội thi, những chuyến xe, những chia sẻ,
những mẩu bánh mì ăn vội, những khoảnh khắc
chợp mắt thiếp đi, những giọt mồ hôi, những nụ
cười và cả những giọt nước mắt vỡ òa cảm xúc,…
tất cả đã trở thành kỷ niệm đẹp của một thời không
thể nào quên.
Dưới mái trường Bất Bạt, tôi đã nhận được
nhiều hơn những gì mình đã làm: Sự quan tâm hỗ
trợ của các đồng chí lãnh đạo ở địa phương, sự
đồng hành vô điều kiện của ban đại diện cha mẹ
học sinh. Mỗi thầy cô, mỗi học trò, mỗi hàng cây,
Và tôi tin vào học trò của mình - những gương mỗi viên gạch trong sân trường đều để lại trong tôi
mặt trong trẻo, thông minh, đam mê sáng tạo. Từ một mảnh ký ức ấm áp: Đó là những buổi họp hội
những buổi sáng sớm, cô trò "chúng nó" chạy vội đồng ngập tiếng cười, là những giờ chào cờ trang
đến phòng bộ môn để kiểm tra những lọ tảo xoắn, nghiêm, là hình ảnh các em học sinh rạng rỡ trong
đến những đêm muộn, "cả lũ" lục tục kéo nhau về lễ trưởng thành, là tiếng ve râm ran báo hiệu một
từ phòng thí nghiệm của Đại học Công nghiệp Hà mùa thi, mùa chia ly đầy lưu luyến.
Nội, trong những phút hối hả chuẩn bị mọi thứ trước 7h30 sáng thứ Hai, ngày 13 tháng 10 năm
ngày đi thi (thi học sinh giỏi cấp thành phố, thi Khoa 2025, tôi đứng trên bục sân khấu trong giờ chào cờ
học kỹ thuật, thi Robotics, thi HS với ý tưởng khởi cuối cùng với tư cách Hiệu trưởng. Nhìn xuống sân
nghiệp, thi Hội khỏe Phù Đổng, tham gia Liên hoan
Trang | 29

