Page 155 - Trinh bay huyen Quoc Oai
P. 155
khu xã kháng chiến, thu thuế điền thổ, vận động Nhân dân mua công
phiếu kháng chiến, đóng đảm phụ kháng chiến (không phải là thuế
mà là đóng góp đặc biệt vào kháng chiến), tổ chức ngày căm thù trong
toàn tỉnh...
Thực hiện Chỉ thị 61 của Tỉnh ủy: phá tề là mấu chính và nghị
quyết nói trên của hội nghị tỉnh, từ tháng 6/1949, sau khi một số đảng
viên về đợt đầu tạo được chỗ đứng chân, một số chi bộ đã cử tiếp một
số cán bộ chủ chốt và một số đảng viên, du kích về lãnh đạo Nhân dân
xé thẻ căn cước, giải tán tề, diệt một số tên gian ác, thu thuế điền thổ...
Chi bộ Nghĩa Hương đã lãnh đạo diệt tên Lý trưởng Văn Khê. Vốn từ
sau khi đóng bốt Bương, giặc Pháp đã bắt các thôn cử người ra làm
đại biểu để liên lạc với chúng: thôn Văn Khê cử một cai lính Pháp cũ
có biết đôi ba tiếng Pháp làm công việc này, nhưng rồi hắn đã vượt ra
khỏi chức trách đó để ra làm lý trưởng. Tên này đã xuống báo bốt, dẫn
lính về đào bới 6 phuy xăng của Chính phủ còn cất giấu trong làng;
Ủy ban kháng chiến hành chính xã đã gửi giấy cảnh cáo nhưng hắn
vẫn ngoan cố làm tay sai cho giặc. Được huyện chuẩn y, Ủy ban kháng
chiến hành chính xã Nghĩa Hương đã chỉ đạo du kích về bắt tên này
đưa ra vùng tự do. Nhân dịp làng Văn Khê mở đám lệ (18/5 âm lịch),
tên này phải ra đình làm lễ, du kích đã khéo léo áp sát và tách hắn
ra khỏi đám đông để bắt; song hắn đã chống cự lại, buộc du kích phải
trừng trị ngay tại chỗ. Lý trưởng tề Văn Khê bị diệt, Nhân dân Nghĩa
Hương biết Chi bộ, Ủy ban kháng chiến hành chính và du kích vẫn có
mặt ở xã, càng tin tưởng vào lực lượng kháng chiến của địa phương;
còn hội tề trong xã và vùng xung quanh thì rất hoang mang lo sợ. Tiếp
đó, Chi bộ Nghĩa Hương đã cử 6 cán bộ, đảng viên về vận động Nhân
dân đóng thuế điền thổ, chỉ trong mấy ngày đã hoàn thành. Ở Sài Sơn,
tháng 6/1949, Chi bộ đã cử 9 đồng chí cán bộ chủ chốt trong Chi ủy, Ủy
ban kháng chiến hành chính và Xã đội cùng một số du kích, do đồng
chí Bí thư Chi bộ dẫn đầu về xã, cùng số đảng viên được cài lại ở xã
từ trước, lãnh đạo Nhân dân xé thẻ căn cước và giải tán tề. Kế hoạch
này được bố trí rất chu đáo: ngày giờ hành động thống nhất trong toàn
xã theo một ám hiệu được quy ước, anh em bảo an vừa làm nhiệm vụ
bảo vệ cho ta vừa báo động để giặc không có cớ khủng bố Nhân dân.
Tối 22/6/1949, đúng giờ quy định, lửa cháy ở chợ Đa Phúc làm ám hiệu
hành động. Cùng lúc, trống mõ nổi lên liên hồi. Nhân dân toàn xã
nhất tề mang thẻ căn cước ra xé, rắc ra đường hoặc đốt bỏ. Đồng thời,
các thôn cũng nhất loạt nổi dậy, tuyên bố giải tán các ban tề.
155