Page 181 - Trinh bay huyen Quoc Oai
P. 181

bộ đội và du kích, nhưng chính chúng đã dẫn xác ra cho ta tiêu diệt.
            Ngay khi chúng vừa lọt vào trận địa của ta ở Hàm Rồng đã bị bộ đội,
            du kích bất thần xông lên, nổ súng kịp thời, khiến chúng bị bất ngờ,
            chạy toán loạn. Bộ đội, du kích tiếp tục “khóa đầu, chặn đuôi, đánh
            thọc sườn”: từ Liên Trì, Đông Sơn đánh xuống, từ Trại Ro đánh lên, từ
            Hàm Rồng đánh ra, diệt 7 tên, bắt sống tên Uýt-ken và 26 lính ngụy.
            Tên cai Lam bị thương, cùng 2 tên lính ngụy khác thoát chết, lợi dụng
            ta đang xử lý số tù binh, liền thục mạng định chạy về bốt, thì bị bộ
            phận du kích phục kích ở Trại Ro bắt sống. Tù binh được dẫn qua sông
            Tích, giải ra vùng tự do, Nhân dân Phú Cát đang họp chợ Bét buổi
            chiều, chứng kiến chiến công này, rất phấn khởi.
               Phát huy những thắng lợi nói trên, tháng 4/1951, Huyện ủy trực
            tiếp lãnh đạo việc phá bốt hương dũng Phúc Đức. Ở thôn này có 2
            anh em tên lý trưởng cũ rất phản động, ngay từ khi quê hương bị uy
            hiếp, rồi bị tạm chiếm, em thì ra làm tay sai cho giặc ở bốt Phùng,
            còn anh thì làm lý trưởng, rồi tiên chỉ tề. Khi Chánh tổng tề ở Khánh
            Tân bị diệt, tên này muốn ngoi lên thay thế nhưng bị ban tề các xã
            trong tổng khống chế, gây áp lực nên không thành. Với bản chất phản
            động, tên này chuyển sang nắm lực lượng vũ trang. Dựa vào em trai ở
            bốt Phùng, hắn đã xin với giặc Pháp cho lập bốt hương dũng, do hắn
            trực tiếp làm đồn trưởng. Được giặc hứa trả lương, cấp vũ khí, hắn đã
            tuyển chọn một tiểu đội người địa phương vào lính, đốc thúc ban tề bổ
            đầu dân bắt đóng góp tiền, tre và công để xây bốt ngay trên mặt đê ở
            đầu làng. Bọn giặc ở các bốt Quán Thánh, Hoàng Xá cũng ra sức hỗ trợ
            hắn, cử từ 2 tiểu đội đến 1 trung đội ngụy hoặc bảo chính đoàn, mang
            theo cả trung liên, tiểu liên lên Phúc Đức vừa giúp đỡ việc huấn luyện
            cho hương dũng vừa làm áp lực cho việc xây bốt. Trước tình hình đó,
            Chi ủy Sài Sơn họp, nhận định: một bốt trong xã đã khó, nay lại thêm
            một bốt nữa mà toàn người địa phương nên càng khó, vì vậy phải phá
            bốt này. Chi ủy đề ra khẩu hiệu “Có ta không có nó” và hạ quyết tâm:
            nó tiến hành xây bốt thì ta cũng nhất định phải phá bốt. Chi bộ vừa
            khéo léo lãnh đạo kéo dài thời gian xây bốt theo cách “phu gọi 10 cho
            5, tre gọi trăm cho chục”, vừa phân công cho các thôn, các tổ chức quần
            chúng chuẩn bị phá bốt, kể cả thuốc nổ... Cuối tháng 3, đầu tháng
            4/1951,  bốt  Phúc  Đức  mới  xây  xong,  nhưng  tiểu  đội  hương  dũng
            chưa chính thức ra ở. Lúc này, Chiến dịch Sơn Tây đợt 2 cũng đã
            bắt đầu, để phối hợp chặt chẽ với chiến dịch này, Huyện ủy Quốc
            Oai lãnh đạo phá bốt này khi chúng chưa kịp đưa vào sử dụng.


                                                                            181
   176   177   178   179   180   181   182   183   184   185   186