Page 370 - Trinh bay huyen Quoc Oai
P. 370

mọi cấp ủy đảng, mọi cán bộ, đảng viên trong huyện học tập, thi đua
            đẩy mạnh cuộc vận động “bốn tốt”, gắn với phong trào “cắm thẻ nhận
            chăm sóc ruộng” như Chi bộ Đào Nguyên.

               Đặc biệt, sau một thời gian chuẩn bị và tiến hành từ dưới lên, từ
            ngày 04 - 07/5/1966, Đại hội đại biểu Đảng bộ huyện lần thứ VIII,
            nhiệm kỳ 1966 - 1969 được triệu tập. Lúc này, Huyện ủy sơ tán ở Sài
            Sơn. Để bảo đảm an toàn cho Đại hội, Huyện ủy đã mượn Hội trường
            H21 của Tỉnh ủy trong khu chùa Một Mái (Sài Sơn), gần nơi sơ tán của
            Huyện ủy để làm địa điểm tổ chức. Dự Đại hội có 125 đại biểu, thay
            mặt cho 1.600 đảng viên, thuộc 34 đảng bộ, chi bộ cơ sở trong huyện.
            Đại hội kiểm điểm tình hình phong trào và việc thi hành Nghị quyết
            Đại hội giữa hai nhiệm kỳ (18 tháng, từ 10/1964 - 4/1966).

               Đại hội khẳng định những kết quả đạt được trong năm 1965 và quý
            I/1966 tuy còn thấp, nhưng là cơ bản. Với tinh thần tự phê bình và phê
            bình nghiêm túc, Đại hội thẳng thắn nhận định, đánh giá:

               “Vì chưa nhận thức đầy đủ nhiệm vụ hậu phương lớn, vì còn nhiều
            biểu hiện của tư tưởng hữu khuynh, bảo thủ, vì chưa chăm lo phát triển
            củng cố tốt cơ sở đảng và các đoàn thể quần chúng, vì tác phong còn
            thiếu sâu sát, cụ thể, toàn diện... nên so với nhiệm vụ của hậu phương
            lớn, so với đà tiến chung của toàn tỉnh, huyện còn nhiều khuyết điểm,
            tồn tại, trong đó, chủ yếu là: năng suất thấp, sản xuất chưa cân đối,
            chưa phát triển, hợp tác xã chưa mạnh, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu
            chưa chắc chắn, các mặt công tác khác chưa đều, Đảng bộ còn yếu.
               Sở dĩ vậy là do Đảng bộ ta có khuyết điểm cơ bản là chưa giáo
            dục, phát động tư tưởng của toàn thể Đảng bộ và cán bộ, Nhân dân,
            quần chúng lao động trong huyện. Khuyết điểm, tồn tại ấy đã làm cho
            huyện ta chưa trở thành huyện tiên tiến như ý muốn của Đại hội lần
            thứ VII”.

               Đại hội mạnh dạn nêu rõ: “Khuyết điểm, tồn tại ấy, Đảng bộ ta
            phải chịu trách nhiệm trước Nhân dân, trước Tỉnh ủy và Trung ương”.
            Hướng vào 3 yêu cầu lớn của hậu phương mà kế hoạch Nhà nước năm
            1966 đã vạch ra. Hướng vào mục tiêu phấn đấu là phải giành bằng
            được thắng lợi 2 nhiệm vụ trung tâm: sản xuất, sẵn sàng chiến đấu và
            nhiệm vụ then chốt quyết định là xây dựng Đảng.

               Mặc dù còn nhiều khó khăn, song trên cơ sở điều kiện thực tiễn
            tại địa phương, Đại hội đã đề ra các mục tiêu chủ yếu: Phấn đấu

            370
   365   366   367   368   369   370   371   372   373   374   375