Page 40 - HuongTuKySu-PhiChau2021-Final_Neat
P. 40

Hương Từ Ký Bút - Châu Phi

            Trở lại Country Lake từ Jinja để đoàn nghỉ ngơi qua đêm. Sau bữa điểm tâm, Bhante Buddharakkhita và tôi
         đã trao đổi với nhau về những luật lệ mới ban hành của Tổng Thống Uganda. Nạn dịch Covid 19 lại tiếp tục

         hoành hành, cả đất nước Uganda đều bị hạn chế trong mọi sinh hoạt như: Không được tụ họp, sinh hoạt tôn giáo,
         đi lại tự do… Với tình hình nói trên cũng có phần làm cho không khí buổi họp sáng nay trở nên ảm đạm. Chúng
         tôi đã trình bày sơ lược những luật lệ, trưng cầu ý kiến của đoàn về bước tiếp theo. Thế rồi chúng tôi phải đành
         gác lại chuyến đi trong phần tiếc nuối.

            Thật vậy, vô thường biến đổi luôn có mặt mọi lúc mọi nơi. Với tôi chuyến đi tuy ngắn ngủi, nhưng niềm vui
         của những ngày qua thật nhiều ý nghĩa. Quý vị còn nhớ không? Jinja, nơi xuất thân của Tỳ Kheo Sangharakkhita
         và 6 vị Sa di, ngày rời khỏi đó, anh cư sĩ tướng tiền nhiệm đã dẫn một người phụ nữ tới đối diện tôi và Bhante
         xin được xuất gia Tu Nữ. Rồi đến điểm kế tiếp là trường học đối diện hai hòn núi đá hùng vĩ, chính tại nơi đây,
         ngay chỗ này, sau khi đoàn rời khỏi, những con người đơn sơ mộc mạc đó đã vui mừng gọi điện ríu rít chia sẻ
         những lời tri ân và muốn biết thêm về tín ngưỡng của đoàn. Để đáp lại tấm lòng hiếu khách của người dân, tôi đã
         chia sẻ: “Chúng tôi là đạo Phật, nhưng dù là Đạo nào cũng không quan trọng, quan trọng ở đây là quý vị đã cho
         chúng tôi cơ hội đến đây thay mặt tất cả quý Mạnh Thường Quân, chia sẻ phần nào khó khăn trong cuộc sống
         của quý vị”. Rồi thật bất ngờ, một vị đại diện thay mặt dân làng tuyên bố sẽ cho 100 em xuất gia Sa Di tu học tại
         Uganda Buddhist Centre. Ôi! thật là đại hoan hỷ phải không thưa quý vị? Phải nói rằng Jinja là đoạn đường
         nhiều chông gai, nhọc nhằn nhất, nhưng đổi lại thật nhiều hoan hỷ, đại hoan hỷ! Rồi mai đây, 100 Sa Di, 1 Tu
         Nữ nơi đây sẽ trở thành những sứ giả Như Lai tại Uganda vào một ngày không xa.

            Không còn gì để nuối tiếc khi nghe đến đây, cả đoàn vui mừng phấn khích thốt lên lời tán thán, gai ốc dựng
         ngược, rùng mình, mát lạnh hòa chung với âm vang của lời Sadhu! Lành Thay. Thoảng chốc! Bao mệt nhọc
         thiếu ăn, mất ngủ của những ngày qua thảy đều tan biến, còn lại chăng cũng chỉ là những âm điệu du dương của
         niềm hỷ lạc dâng tràn trong tâm trí.

            Một chuyến đi ngắn ngủi lại mang đến nhiều sự lợi ích to lớn và lâu dài như thế, còn hạnh phúc nào hơn?
         Nhưng dù vậy, nhân duyên vẫn chưa hội đủ khi nơi đây vẫn chưa đủ chỗ ở cho hơn 100 Sa Di, vì lý do đó nên
         chỉ nhận 24 và số còn lại sẽ được chính thức xuất gia khi có đầy đủ Y, Bát và phòng ốc. Công trình xây dựng
         Tăng xá 6 tầng bao gồm 60 phòng tại Uganda Buddhist Centre chỉ mới thực hiện được tầng trệt do thiếu hụt kinh
         phí.

            Hương Từ những ngày qua tại Châu Phi quả thật đã để lại biết bao nhiêu hình ảnh đẹp trong lòng người dân
         nơi đây từ mọi mặt. Hình ảnh những chiếc Y Cà Sa lướt qua trong cuộc sống của những mảnh đời bất hạnh ít
         nhiều cũng thu hút bao ánh mắt trầm trồ và sự hiếu kỳ. Cũng khơi gợi lại câu chuyện Đức Thế Tôn tế độ Cậu

         Maṭṭhakuṇḍali.

            Một thuở nọ khi Đức Phật ngự tại Vương Xá, Ngài quán sát thế gian để xem ai là người hữu duyên để tế độ.
         Sau đó Ngài đắp y chỉnh tề cùng với đại chúng Tỳ Khưu vào thành Sāvatthī khất thực, rồi đi lần đến cửa ngõ
         ông Bà la môn Adinnapubbaka.

         Lúc bấy giờ, cậu Maṭṭhakuṇḍali đang bị bệnh nằm quay mặt vô nhà, Đức Bổn Sư biết cậu thiếu niên không nhìn
         thấy kim thân của Ngài, nên Ngài phóng hào quang ra. Thiếu niên tự hỏi: “Ánh sáng gì đây?” Từ chỗ nằm cậu
         quay mặt ra nhìn, liền thấy Đức Phật, cậu nói thầm một mình: Tiếc thay cha ta là người si mê mù quáng, thành
         ra không có cơ hội đến gần một bên Đức Phật như vầy để mà hầu hạ cúng dường vật thực hoặc nghe kinh, thính
         pháp. Bây giờ gặp được Ngài nhưng chân tay đã bị tê liệt, không cử động được, trông gì mạnh lại để làm những
         việc ấy”. Nghĩ rồi, thiếu niên đem hết lòng tin trong trắng hướng lên Đức Phật.

         \   Đức Bổn Sư nói: “Thôi bấy nhiêu đủ rồi” và Ngài ngự đi luôn. Cậu Maṭṭhakuṇḍali nằm nhìn theo mãi cho
         đến khi hình bóng của Đức Từ Phụ đã ra ngoài tầm mắt của cậu. Trong khi tâm cậu đang trong sạch như thế,
         cậu tắt hơi, như một người mới ngủ thức giấc, và thác sanh lên cõi trời.

            Thưa quý vị, chúng tôi không dám lấy mình ra so sánh với Ngài, một bậc vĩ nhân của vũ trụ, là cha lành của
         chúng ta. Nhưng mường tượng về hình ảnh của Ngài đi qua cuộc đời của Cậu Maṭṭhakuṇḍali đã làm tôi liên
         tưởng đến sự xuất hiện của chúng tôi trong những ngày qua. Dù rằng mục đích và cốt lõi của Hương Từ chỉ đơn
         thuần là kết nối yêu thương, trao nhau tình người. Cùng chung tay san sẻ đến những mảnh đời bất hạnh phần nào
         khó khăn trong cuộc sống, nhưng có lẽ đây cũng là những hình ảnh được người dân lưu dấu trong tâm khảm.
         Chúng tôi không dám nói hoặc nghĩ rằng sẽ tế độ được bá gia, nhưng có thể đây là nhân là duyên để một ngày
         nào đó cùng nhau ôm đóa sen trong lòng đi lang thang trên ngọn đồi giải thoát. Vì rằng tất cả các Tôn Giáo trên
         thế gian cũng không ngoài mục đích mong muốn người người thoát khổ phải không thưa quý vị?

                                                          40
   35   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45