Page 24 - kyuc_ngay_ay
P. 24

Tản mạn Ký ức ngày ấy




               Kỷ niệm khó quên nhất của bản thân tôi ở cấp trung học là vào năm lớp 10. Năm

               ấy tôi học lớp 10B5 giáo sư Văn Hiên làm chủ nhiệm lớp, phụ trách môn toán.
               Là một trong những học sinh rất nhạy bén với môn toán, nhất  là đầu giờ có toán

               chạy; đồng phục nam sinh lúc bấy giờ là quần xanh áo trắng, thế nhưng với vết
               sờn trên vai áo của chiếc áo đã ngã màu “cháo lòng” của tôi đã làm cho thầy thấy

               thương tình. Rồi một hôm, lúc giờ ra chơi thầy bảo tôi lên văn phòng gặp thầy,
               trình bày hoàn cảnh khó khăn của tôi cho thầy nghe. Đến kỳ lương tháng thầy gọi

               tôi lên văn phòng và thầy nói “từ tháng nầy thầy sẽ giúp đỡ cho em một số tiền
               trích từ tiền lương tháng của thầy”. Tôi cuối đầu cảm ơn và hai tay nhận phong

               bì thầy trao… Và sau đó Thầy đã vận động với tinh thần tương thân tương ái “một
               miếng khi đói bằng một gói khi no” “lá lành đùm là rách” các bạn trong lớp đã

               giúp đỡ,  tặng tôi những chiếc áo cũ; đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ những chiếc áo
               màu trắng của bạn Bùi Tiến Dũng, Nguyễn Văn Dũng, áo màu xanh của bạn Lê

               Văn Mạnh, Hoàng Hữu Thuận… Bài học về đạo lý làm người, mối quan hệ tình
               cảm đậm đà, tương trợ nhau trong sinh hoạt, học tập đó tôi không bao giờ quên!















                                            Lớp 9/6 NK 72-73 – Trường Bồ Đề Đà Nẵng


               Cuối năm lớp 11: Vào khoảng đầu tháng 03/1975 chiến sự ở Quảng Trị, Huế đã
               bùng nổ, dân chúng bỏ nhà cửa ruộng vườn bồng bế nhau đổ dồn vào Đà Nẵng.

               Trung tuần tháng 03/75 gia đình quân đội, công chức … tìm đủ mọị cách để rời
               khỏi  Đà  Nẳng.  Chuẩn  bị  sẳn  sàng  từ  ngày  27/03/1975  đến  rạng  sáng  ngày

               29/03/1975 tàu quân vận mới chính thức rời khỏi cảng Đà Nẵng đưa gia đình tôi
               và đoàn người di tản vào Nam. Sau hơn hai tuần ra khơi vượt biển chúng tôi đã

               đến Vũng Tàu, và cuối cùng cũng đã vào đến Sài Gòn “Hòn Ngọc Viễn Đông”.
               Trong cuộc hành trình lịch sử đó, tôi đã tận mắt chứng kiến biết bao cảnh thật

               thương tâm, đau lòng...Trong tình cảnh hoang mang của người dân, cảnh hỗn loạn
               ở Đà Nẵng, nhiều người chen lấn, bất chấp cả tính mạng dẫm dạp lên nhau cố leo

               lên những tàu quân vận loại nhỏ ở bến Bạch Đằng trên sông Hàn để được đưa ra




                   Trần Tống-CHS Bồ Đề Đà Nẵng                                                                                          Trang  22
   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28