Page 170 - mk1
        P. 170
     Thơ Tình
                 BÓNG NGƯỜI XƯA
                 Em đứng đó lặng thinh thay lời nói
                 Biết nói gì? ai níu lại thời gian
                 Không gian xám bầu trời như biến sắc
                 Sóng trong lòng ôi sóng mãi miên man
                 Ta đứng đó đắm chìm trong nỗi nhớ
                 Mây trên cao hờ hững đến vô tình
                 Trong trái tim rợn lên niềm xao xuyến
                 Gió mùa sang lạnh buốt cả con tim
                 Ta bước đi giữa Trời từng giọt nắng
                 Trên đường làng sống lại ký ức xưa
                 Có phải nơi đây gặp nhau lần cuối
                 Lần cuối cùng rồi mãi mãi chia xa
                 Ta giận ta sao lòng còn bão tố
                 Tháng ngày buồn đã tắt lịm ra khơi
                 Ai khơi động làm hồn ta run rẩy ?
                 Buồn thật nhiều từng chiếc lá đang rơi....
                                        151
     	
