Page 12 - Mặc Khách:Tuyển Tập Thơ Tình & Giữa Đời Hư Thực
P. 12

Thơ Tình

         dạng, những dòng thơ chuyên chở qua bao thăng trầm khi thì sâu lắng,
         buồn da diết, lúc thì khẳng  khái phân minh, trung thực nói lên  nhân
         cách sống.
             Anh thuộc lọai hoc sinh giỏi được tuyển chọn sang Mỹ du học năm
         1971, thời đó rất khó và không dễ gì được xuất ngoại sang Mỹ, với tôi
         là điều đáng ngưỡng mộ.
         Năm 1975 Anh vào tù khổ sai_hơn 7 năm_Rồi trở về từ cõi chết (1983)
             Những giòng thơ đầy bi thương và nước mắt đi vào lòng người,
         đúng là có đọc giả trên Diễn Đàn lưu lại lời chia sẻ “ứa nước mắt” nghe
         xót xa, thật buồn...của tác giả.
             Anh viết cho Mẹ, cho Quê hương, thân phận, cuộc đời, tình người,
         lòng nhân thế…Rồi từ đó rừng sâu thẳm đã che chắn, khép kín với thế
         giới bên ngoài, nơi mặt trời không đến, bước chân người chưa tới, nơi
         rừng sâu nước độc, đầy ám chướng…yêu ma lạnh lùng.
             Với Chén cơm độn, khổ nhục đớn đau…
             Cảnh rừng núi âm u, xác tù là những Sĩ quan Quân lưc VN Cộng
         hòa ngày nào, cầm súng giữ gìn bờ cõi, nay như thế sao? áo quần rách
         nát, thân xác nhẹ tênh với manh áo rách trong 4 manh gỗ cũ đơn sơ
         ghép lai không nhan khói, lạnh lùng theo cơn gió.
                Đây xác tù với manh áo rách
                Chiều lạnh lùng hiu quạnh âm u
         Với tác giả có chút may mắn người tình đến thăm...
                Nhìn theo em vòng kẽm gai se thắt
                Xót xa lòng nhớ mãi dáng em thơ   (THU HIU HẮT)
         Nhín theo em không phải là gió bay tà áo sân trường hay bãi cát thùy
         dương...mà  là  vòng  kẽm  gai  và  bóng  em  mờ  theo  cơn  đói,  giấc  mơ
         không còn bóng dáng em mà là thèm bát cơm tươi.hay toàn rừng núi,
         bùn lầy hoang dại.
             Những lúc quá buồn không than thở trách giận ai mà vào ĐÊM TRỪ
         TỊCH, rủ cánh chim đơn vào sâu huyệt mộ trêu ghẹo...
                Này hỡi cánh chim đơn bé nhỏ
                Hãy cùng ta vào sâu trong huyệt mộ
                Dựng hồn ma trêu ghẹo đợi Xuân sang

                “Khi anh về Mùa Thu đang biến đổi
                Không gian thì thầm phố đã thay tên”     (NGÀY VỀ)

         Chỉ 2 câu thơ đã nói lên gió mùa đất trời vì sao đổi thay? Đến nỗi cả
         không gian thì thầm.
                “...chỉ thì thầm - Phố đã thay tên”  (SÀI GÒN)
         Người yêu thì xa vắng, còn gì buồn hơn?
                Ta về lạc lõng bơ vơ...
                                        ix
   7   8   9   10   11   12   13   14   15   16   17