Page 163 - Mặc Khách:Tuyển Tập Thơ Tình & Giữa Đời Hư Thực
        P. 163
     Mặc Khách
                 THẸN THÙNG
                 Thế là hết âm thầm chôn kín
                 Anh săn ảnh riêng mình lang thang
                    Đàn kêu tích tịch tình tang
                 Anh mê Nhiếp Ảnh dở dang tình nồng
                 Bao kỷ niệm anh đem phơi sáng
                 Bỏ mặc em tan nát cõi lòng
                    Buồn hiu như lá giữa dòng
                 Cuốn trôi trôi mãi anh không đoái hoài
                 Anh đâu biết vì ai thương nhớ
                 Đàn lỗi nhịp giữa hai chúng mình
                    Đâu đây tiếng nhạc xập xình
                 Nhịp cao nhịp thấp tình mình ngẩn ngơ
                 Đêm từng đêm đợi chờ phòng vắng
                 Chụp ngày không đủ lạị chụp đêm
                    Giận anh em chẳng tắt đèn
                 Đợi anh về chụp bắt đền suốt đêm
                 Tay tắt đèn tay kia bấm mở
                 Mờ mờ ảo trắng đen ba màu
                    Bước lui buớc tới dạt dào
                 Chụp nghiêng chụp ngửa nâng cao tay nghề
                 Chụp làm sao nõn nà khép mở
                 Khách viếng đầy vây kín ngẩn ngơ
                    Chụp từng đường nét U Ơ
                 Lung linh mờ ảo đêm mơ...Thẹn Thùng !
                                        144





