Page 48 - Mặc Khách:Tuyển Tập Thơ Tình & Giữa Đời Hư Thực
P. 48
Thơ Tình
TÌNH NHÂN
(Trich Thi phẩm TINH THƠ –t/g Măc Khách)
Em đến thăm anh người tình –mất nước!
Một chiều nào nhớ mãi Vạt áo bay
Em đó ư ? anh ngỡ ngàng xao xuyến
Biết nói gì, nhớ mãi lệ rưng rưng
Dù xa xăm dù ở tận núi rừng
Em vẫn đến, hoang vu gió lồng lộng
Em đến thăm, trong lòng bao xúc động
Em thì thầm nỗi nhớ cách xa nhau
Em đó ư ? dù biên giới Cà Mau
Em vẫn đến cho dù bao cách trở
Anh lặng buồn nhìn Em vui hớn hở
Em tung tăng quấn lấy bước anh đi
Quên thời gian bước hối hả giã từ
Anh chua xót cúi đầu trong thinh lặng
Anh vẫn biết tình ta nhiều vị đắng
Nén đau thương nghe tan nát cõi lòng
Dù cách xa dù ngăn cấm cô đơn
Em cam chịu vì tình yêu anh đó !
Anh vẫn biết, đường xa con đò nhỏ
Vượt khổ đau Em vẫn đến tìm anh
Chân vội vàng lòng lo sợ mong manh
Em vẫn đến dù khổ tâm cam chịu
Ôi quả thật tình yêu sao huyền dịệu
Ta nghe như vũ điệu khúc Nghê thường
Hương tình yêu sao êm ái vấn vương
Anh quên mất những ngày buồn vô tận!
Vạt áo bay tuổi học trò tuyệt dịệu
Gợi hồn anh những kỷ niệm thuở nào
Trong trái tim một cảm giác nao nao
Xa cách quá làm sao anh mời mọc
Rồi bước buồn Em kéo lê đơn độc
Trên đường về ảo não bóng hoàng hôn
Nhìn theo em tê buốt cả linh hồn
Em yêu dấu một đời anh ghi nhớ !
(Rừng U Minh 1980)
29